Bệnh đã giúp tôi nhận ra điều gì?


Tôi viết bài không phải để chữa bệnh vì tôi không phải là một lương y hay bác sĩ, tôi cũng chẳng phải là một chuyên gia ẩm thực, càng không phải người quảng cáo bất kỳ loại thực phẩm chức năng nào. Chỉ đơn giản tôi là người có bệnh suyễn.

Lúc nhỏ, khoảng lớp 1,2 tôi đã phải thường xuyên lên cơn suyễn trong đêm khiên cho má và chị cứ phải thức giấc chà lưng làm nóng khắp người cho tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Lớn hơn chút tôi bị thưa dần hơn, quãng đại hoc mới đi làm thực sự rất ổn. Khi sau thời gian lập gia đình và có con thì sức khỏe sa sút thấy rõ, những cơn khó thở đến theo một cách khác mà tôi không nhận ra. Mãi tới khi mình phải tự hỏi, sao năng lượng mình đâu hết rồi, ngày nào cũng thấy mệt mỏi , đứt hơi thế này.

Tôi bắt đầu lọ mọ đi tìm cách tập thở để như bơm hơi lại cho quả bóng xẹp. May thay tôi tìm được bài tập yoga dành cho bệnh suyễn của Brian. Lúc đầu tôi cứ tập thử, quả thật hơi mình đang ngắn quá, cảm thây mau đứt hơi và mệt lắm. Nhưng khi tập xong tôi cảm thây có oxi nhiều hơn trong phổi. Cứ thế ngày nào cũng tập. Bây giờ đã thành thói quen rồi, không thể không tập luôn đó.

Bệnh đã giúp tôi nhận ra mình chưa từng tìm hiểu xem cơ thể mình cần gì để yêu thương và đáp ứng. Tôi chợt quý trọng nguồn không khí mình được hít thở mỗi ngày. Và khoảnh khắc này với tôi, được thở đã là hạnh phúc lắm rồi.